Khi anh cười hào hoa phong nhã là một tựa thanh xuân vườn trường ngọt ngào. Câu chuyện kể về mối tình thầm kín của Mạnh Thịnh Nam dành cho Trì Tranh suốt thời thanh xuân. Cái hay của câu chuyện này chỉ có thể được cảm nhận trọn vẹn bởi những tâm hồn từng rung động trước những rung cảm tinh tế của tình yêu thầm lặng. Hãy để La cho mọi người một vài cảm nhận của La về truyện nhé.
Khi anh cười hào hoa phong nhã – chuyện tình cô gái ngoan và chàng trai hư
Mạnh Thịnh Nam được miêu tả như bao nữ sinh trung học bình thường khác, cô không có vẻ ngoài hay thành tích quá xuất sắc. Trái ngược với cô, Trì Tranh là một chàng trai đẹp trai, đào hoa, những cô gái anh từng hẹn hò đều là những cô gái xinh đẹp.
Ngày nhà mất điện, cô phải bước vào quán net để viết bản thảo, cô đã bị thu hút bởi phong cách chơi game điêu luyện cùng vẻ ngoài cà lơ phất phơ, bất cần của anh. Giống như lời người ta thường hay nói gái ngoan hay bị trai hư thu hút, trái tim cô đã rung động trước Mạnh Thịnh Nam – chàng trai khiến cô “uống nhầm ánh mắt, cơn say cả đời”.
Tình cảm thời niên thiếu là như vậy đấy, những rung động không biết trước đến từ những cử chỉ hay hành động nhỏ nhặt, nhưng không phải ai cũng đủ dũng cảm bày tỏ của mình trước người mình thầm thích. Mạnh Thịnh Nam cũng vậy, cô biết rất rõ mình không phải là kiểu con gái mà Trì Thanh sẽ yêu thích. Vì vậy tình cảm của cô được cô chôn giấu thật sâu trong lòng, cô không kể cho ai kể cả người bạn thân nhất của mình. Tác giả không xây dựng truyện theo mô tuýp là một nữ sinh xinh xắn yêu thầm một nam thần nào đó, cách cô miêu tả tình cảm của Mạnh Thịnh Nam đem lại cho La cảm giác rất thực tế và gần gũi.
Nửa đầu truyện, tác giả tập trung vào cuộc sống thời cấp ba của Mạnh Thịnh Nam và Trì Tranh. Những giờ học căng thẳng, những cuộc trò chuyện vụn vặt hay giỡn hớt đều là những kí ức về một thời thanh xuân tươi dẹp. Xuyên suốt những kí ức mơ hồ đó, cuộc sống của cô không có quá nhiều biến cố, thậm chí hình bóng của Trì Tranh cũng mơ hồ như một làn sương mờ ảo.
Nhưng nó vẫn len lỏi đâu đó trong cuộc sống của Mạnh Thịnh Nam, chưa hề biến mất. Với nỗi nhớ thương chất chưa, cô thấy hình bóng của Trì Tranh ở khắp nơi. Từ trường học hay con đường về, lắng nghe tiếng Trì Tranh và những câu chuyện của anh với các bạn. Hai tiếng Trì Tranh thốt ra cũng đủ làm cô đỏ mặt, trái tim hẫng một nhịp, vừa mong chờ lại vừa rụt rè né tránh.
Cảm giác yêu thầm mà câu chuyện đem đến rất chân thực, chỉ càn được nhìn người ấy thoáng qua, được gần gũi với người ấy là đủ khiến ta lâng lâng vui sướng rồi.
Lần thi chạy 3000m có lẽ là kí ức rực rỡ nhất của Mạnh Thịnh Nam trong suốt thời gian yêu thầm của mình. Là người duy nhất về đến đích, cô ngất đi vì mệt. Tưởng như mọi nỗ lực của cô sẽ thu hút chàng trai mà cô thích để ý đến nhưng đời không như mơ. Nói không buồn là giả, nhưng ít nhất ta thấy được tình cảm thuở thiếu niên ấy thực nhiệt huyết và rực rỡ, dù có được đáp lại hay không thì chí ít a vẫn dũng cảm theo đuổi.
Nửa đầu truyện không nói quá chi tiết về tình cảm của hai nhân vật chính nhưng hình ảnh về thời thanh xuân những năm trung học được Thư Viễn khắc hoạ rất sinh động khiến độc giả không bị nhàm chán khi đọc.
Nửa sau truyện kể về quá trình Trì Tranh theo đuổi Mạnh Thịnh Nam. Năm tháng thoi đưa, cô gái nhút nhát và chàng trai hào hoa năm ấy đều đã đổi thay. Mạnh Thịnh Nam đã trở thành cô gái 24 tuổi với công việc ổn định là một giáo viên. Ngược lại, cuộc sống của Trì Tranh đã thay đổi rất nhiều.
Thời sinh viên, anh không may gặp biến cố khiến mình phải gánh một món nợ khổng lồ, đồng thời mẹ anh lại đột ngột bị xuất huyết não khiến anh phải từ bỏ mọi hoài bão để quay về quê mở một tiệm sửa điện thoại nhỏ. Những biến cố cuộc đời như những ngọn sóng dữ dội nhấn chìm khát vọng và hoài bão trong anh.
Thế nhưng, khi gặp lại Mạnh Thịnh Nam và nhận ra tình cảm chân thành của cô dành cho mình, Trì Tranh như được tiếp thêm sức mạnh phi thường. Anh cảm động nhận ra rằng, dù từng vấp ngã và sa ngã, vẫn có một người âm thầm tin tưởng và yêu thương anh vô điều kiện. Ánh sáng hy vọng le lói trong trái tim anh, thôi thúc anh vực dậy và làm lại cuộc đời. Tình yêu của Mạnh Thịnh Nam chính là động lực để Trì Tranh tìm kiếm mục đích sống mới, để một lần nữa đứng lên và bắt đầu lại.
Khi anh cười hào hoa phong nhã thật sự là một câu chuyện rất thơ, ta thấy được tác giả là một người lãng mạn có hiểu biết rộng về văn chương. Xuyên suốt bộ truyện là những trích dẫn phong phú từ các thể loại, tác phẩm văn học.
Đồng thời, Thư Viễn cũng gợi nhắc rất nhiều bản nhạc Hoa hay ở thập niên 90 càng làm mạch cảm xúc trong truyện trở nên mạch lạc hơn như Hoàng hôn, Si tâm tuyệt đối….Văn phong của tác giả nhẹ nhàng, bâng khuâng, không gào thét cao trào hay dằn vặt tâm lý, nhưng lại ẩn chứa sức gợi mở tinh tế, khiến những cảm xúc sâu thẳm nhất trong lòng ta như được khơi dậy, khẽ khàng rung động, man mác buồn.
Có lẽ, chỉ có một cô gái như Mạnh Thịnh Nam, với sự dịu dàng và thấu hiểu thầm lặng, mới có thể thu hút được trái tim hoang dã của Trì Tranh. Và ngược lại, chỉ có một người đàn ông mạnh mẽ, ngang tàng như Trì Tranh mới đủ sức mạnh để đánh thức những rung cảm mãnh liệt, chôn sâu tận đáy lòng Mạnh Thịnh Nam, những rung cảm mà bấy lâu nay cô vẫn cố gắng kìm nén.
Khi anh cười hào hoa phong nhã như một bản tình ca da diết với La, Mạnh Thịnh Nam và Trì Tranh là một bộ đôi hoàn hảo. Có thể Thịnh Nam đã gặp qua rất nhiều người đàn ông, có dịu dàng, có ấm áp nhưng không ai có thể làm trái tim cô rung động mãnh liệt như Trì Tranh; Còn Trì Tranh, tuổi trẻ của anh có thể ngang tàng nhưng đến cuối cùng chỉ có Mạnh Thịnh Nam là cô gái duy nhất khiến anh có thể quay đầu để trở thành con người tốt hơn. La rất muốn mọi người cùng chia sẻ những cảm xúc rung động này với La luôn đó.