Review truyện Sau khi tôi chết anh ấy không cưới thêm ai nữa – Bạch Đường Tống Tử Tinh

Sau khi tôi chết anh ấy không cưới thêm ai nữa là một tựa ngôn tình buồn man mác. Câu chuyện kể từ góc nhìn của người vợ đã qua đời. Cô chứng kiến và bầu bạn với anh suốt những năm tháng sau khi cô qua đời. Lời hứa thuỷ chung của đôi vợ chồng được giữ trọn vẹn đến cuối cùng. Đây là một tựa truyện cực cảm động. Đọng lại trong lòng độc giả những xúc cảm bồi hồi xúc động. Cùng La đọc câu chuyện đầy cảm xúc này nhé.

Sau khi tôi chết anh ấy không cưới thêm ai nữa – mối tình thuỷ chung sâu sắc

Tình yêu luôn rất đẹp với những kĩ niệm, lời thề ước thuỷ chung. Nhưng khi đã âm dương cách biệt, những lời thề ước ấy sẽ trôi vào dĩ vãng chứ? Cặp đôi chính của truyện đều có hoàn cảnh gia đình bình thường. Nguyễn Chính Ý không giàu có, Tô Uyển Uyển cũng không phải là một cô gái quá xinh xắn hay tài giỏi nhưng ở độ tuổi đẹp nhất cuộc đời, họ gặp nhau và cùng phấn đấu cho một tương lai tốt đẹp hơn.

Nhưng không may biến cố ập tới, khi họ vừa kết hôn thì Uyển Uyển dột ngột qua đời, để lại người chồng mà cô yêu nhất cô độc một mình. Thế là Sau khi tôi chết anh ấy không cưới thêm ai nữa được kể lại theo góc nhìn của cô – một hồn ma không tan biến vì lời hứa của cô và chồng.

Nguyễn Chính Ý yêu Uyển Uyển rất nhiều.

Năm 22 hay 26 tuổi anh đều nói với cô rằng đời này anh chỉ cưới một người là Uyển Uyển thôi, cho đến khi già yếu vẫn chỉ yêu mình cô. Thế nhưng biến cố ập đến, Uyển Uyển đột ngột bỏ anh mà đi, anh vẫn giữ lời hứa của mình chỉ cưới một mình cô. Có lẽ vì quá yêu nên Nguyễn Chính Ý không thể mở lòng với ai được nữa, anh sống cô độc hết quãng đời còn lại chờ ngày đoàn tụ với cô.

Tô Uyển Uyển ra đi với lòng nặng trĩu lo âu về người chồng ở lại. Nỗi băn khoăn lớn nhất của cô là ai sẽ thay thế vị trí của mình trong trái tim anh, anh ấy sẽ sống ra sao khi thiếu vắng hình bóng của cô, và liệu anh có chung thủy với ký ức về cô hay sẽ nhanh chóng tìm kiếm bến đỗ mới.

Dù đã 30 tuổi, Uyển Uyển vẫn giữ nét trẻ con và sự đáng yêu, khiến cô lo lắng rằng mình sẽ bị lãng quên và thay thế bởi một người phụ nữ khác. Mang theo những trăn trở ấy, Uyển Uyển trở thành một hồn ma lang thang, dõi theo Nguyễn Chính Ý suốt 60 năm. Tuy nhiên, điều mà cô không ngờ tới là thay vì tìm kiếm niềm vui mới, Nguyễn Chính Ý lại chìm đắm trong nỗi cô đơn và buồn tủi, khiến Uyển Uyển vô cùng xót xa.

Khi đọc đến đây, độc giả sẽ cảm thấy xót xa vô cùng. Thực ra Uyển Uyển vẫn ích kỷ mong rằng anh sẽ không yêu thêm ai khác ngoài cô, nhưng khi chứng kiến người đàn ông cô yêu nhất phải sống cô độc như thế, cô xót xa chỉ mong anh tái hôn để nguôi ngoai nỗi đâu mất vợ. Dù người thân có cố gắng khuyên can, dù có thêm một cô gái tên Uyển Uyển yêu anh, Nguyễn Chính Ý vẫn một lòng giữ trọn lời thề với người vợ quá cố.

Nguyễn Chính Ý chìm trong cô đơn từ năm ba mươi tuổi đến bảy mươi tuổi. Nỗi nhớ nhung đau đớn cất giấu sâu thẳm lòng anh, khiến anh sống bình lặng như không có gì xảy ra. Anh thường xuyên lui tới những nơi họ từng cùng nhau đi, tìm kiếm sự thanh thản trong cuộc sống. Khi không còn khả năng tự chăm sóc bản thân, anh đến viện dưỡng lão, nơi đây trở thành chốn dung thân cuối cùng của Nguyễn Chính Ý.

Lúc này, anh hoàn toàn đơn độc, không vợ con, không cha mẹ, không con cháu, chỉ có một mình lặng lẽ bên cạnh. Thế nhưng, điều xúc động nhất là khi bước sang tuổi tám mươi, Nguyễn Chính Ý mắc chứng Alzheimer. Ký ức về Tô Uyển Uyển dần phai mờ, nhưng hình ảnh chiếc bánh kem sô cô la mà cô yêu thích lại luôn hiện hữu trong tâm trí anh.

Mệt mỏi sau bao năm nhung nhớ, Nguyễn Chính Ý vẫn giữ nguyên sự cố chấp, tất cả chỉ vì Tô Uyển Uyển. Và cũng vì anh, Tô Uyển Uyển cũng đã trở thành một linh hồn lang thang suốt mấy chục năm đó để bầu bạn cùng anh. Cô đã cùng anh trải qua mấy chục năm cô đơn lẻ bóng dài đằng đẵng ấy.

Thời gian cứ thế trôi, cuối cùng cũng đến lúc Nguyễn Chính Ý lìa xa cõi đời, cho đến tận khi ấy anh mới được nhìn thấy Uyển Uyển, thấy người vợ yêu quý của mình sau hàng chục năm xa cách.

Có thể sẽ có nhiều bạn thắc mắc rằng Chính Ý yêu Uyển Uyển như thế, sao không đi gặp cô sớm hơn mà phải cô độc một đời như vậy. Thật ra anh hoàn toàn có thể từ bỏ thế giới này để đi theo cô, nhưng nếu vậy ai sẽ lo cho mẹ anh, lo cho bố mẹ Uyển Uyển và chẳng lẽ cứ thế từ bỏ mọi nỗ lực mà họ cùng nhau làm để xây dựng tương lai? Có thể anh chọn một mình ở lại là để Uyển Uyển cảm thấy cô đã nợ anh, kiếp sau cô phải dành trọn trái tim mình cho anh, không xa nhau nữa.

Bằng ngòi bút tài hoa, tác giả dẫn dắt người đọc qua câu chuyện tình yêu đầy cảm động của hai nhân vật chính. Khoảng cách xa nhất không phải hai người yêu nhau cách xa nửa vòng trái đất hay chân trời góc bể, mà là âm đương cách biệt. Người ở lại chỉ có thể nhớ về đối phương qua những kỉ niệm, hồi ức, còn người rời đi lại phải chịu cảnh người trước mắt nhưng không thể chạm vào.

Giọng văn nhẹ nhàng, mạch văn nhanh nhưng không hề khiến người đọc choáng ngợp, tạo cảm giác thời gian trôi qua nhanh chóng, 60 năm cuộc đời cũng chỉ thoảng chốc mà thôi. Qua từng câu chữ, tác giả đã khắc họa thành công hình ảnh Nguyễn Chính Ý – một người đàn ông thâm tình, nói được làm được và Tô Uyển Uyển – một người phụ nữ nhí nhảnh, vui vẻ.

Sau khi tôi chết anh ấy không cưới thêm ai nữa là một bộ truyện ngắn chỉ vỏn vẹn 13 chương thôi nhưng đã khiến La gần như là khóc ướt gối Qua câu chuyện này, La nghĩ thì ra một người có thể thuỷ chung son sắt với một người như thế. Bật mí một chút là truyện sẽ có phiên ngoại rất đặc biệt càm cảm động, nên mọi người mau mau đi đọc đi nha vì chắc chắn cái kết rất trọn vẹn đó!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *